Tây Nguyên Nồng Nàn



Hoa anh trồng trên núi

Trắng ngát cả Tà Đùng

Hương quyện mùi tóc nắng

Ngọt ngào như dòng sông


Hồ ai ngăn trên núi

Chơi vơi giữa không trung

Sóng in soi đảo nhỏ

Giữa mây nước bồng bềnh.


Theo anh, em về núi

Tắm đầu nguồn suối sông

Mạch yêu thương từ đấy

Tuôn về khắp thị thành.


Tuôn về phía đồng xanh

Bát ngát hương lúa chín

Câu hò lơ bịn rịn

Nắng chiều hồng môi ngoan.


Ngược về phía đại ngàn

Ạt ào dòng thác đổ

Dray Nur ngày lộng gió

Hát muôn lời hùng ca.


Tây Nguyên ngày em đến

Dã quỳ vàng bao la

Rực như màu lửa cháy

Lời yêu thương đậm đà.


Em là hoa trên núi

Anh thác đổ lưng trời

Quyện hương tình đất đỏ

Nồng nàn Tây Nguyên ơi...



Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn