Mã Đà Bỡ Ngỡ Lời Thường

 


                         

Ừ thì là cỏ dại

Ừ thì là hoa thơm

Hương núi rừng ngan ngát

Theo bước chân em mềm.

 

Ta kéo sợi gió êm

Sắt se thành nỗi nhớ

Mã Đà chiều bỡ ngỡ

Lời yêu thương say say.

 

Ta nhặt nhành cỏ may

Ghim vào đông môi ấm

Trị An chiều gió lộng

Mặt hồ chao nghiêng lòng.

 

Ta dệt cả chiều đông

Vào mắt em sóng sánh

Mặc hồn ta hiu quạnh

Em hồn nhiên nói cười.

 

Em hồn nhiên xinh tươi

Em hồn nhiên tỏa nắng

Ta thẩn thờ thầm lặng

Ước mình là hoa may.

 

12/12/2016

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn