Tình Yêu Để Lại Mai Sau

 


(Kính tặng hương hồn 10 cô gái Đồng Lộc)

Tháng bảy, Mậu thân

Ngày Hai mươi bốn

Ngày đạn bon băm nát Trường Thành

Cầu Tối oằn mình, tả tơi thành vực

Khói bom ngút ngàn che phủ ngã ba.

Mười cô gái đã hòa thân mình vào mảnh đất ông cha

Biến cuộc đời thành khúc hát tự hào đi cùng năm tháng.

Các chị sống và ra đi giữa sục sôi bom đạn

Sôi sục tấm lòng vì nước quên thân.

 

Đạn bom kia có thể lay núi chuyển sông

Biến ruộng nương thành vực sâu, hầm hố

Nhưng các chị vẫn kiên cường đứng đó

Lấp hố bom, nối những nhịp cầu

Trái tim đỏ, ý chí vàng nào dễ khuất đâu

Các chị đã làm nên thành đồng tổ quốc.

 

Năm mươi năm sau

Tháng bảy mùa ngâu

Chúng tôi bật khóc

Trước anh linh các chị, nghẹn lời

Núi đồi rắc kín thông rơi

Hoa mua nở tím vẹn lời thủy chung.

Ngã ba Đồng Lộc anh hùng

Khắc ghi tên của mười bông hoa đời

Tần, Cúc, Hợi, Hường, Xuân*, Rạng, Xanh ơi

Và đây nữa Nhỏ, Hà cùng một tổ

Tiểu đội nữ kiên cường, rực rỡ

Lứa tuổi đôi mươi chưa biết nhớ thương ai

Chuyện tình yêu dành để tương lai

Cho chúng tôi sau ngày thống nhất.

 

Xin dâng tặng MƯỜI BÔNG HOA đẹp nhất

Lời tri ân bằng tất cả tấm lòng

Các chị giờ đã là núi, là sông

Là biển hát muôn đời bài ca đất nước.

 

Chúng tôi hôm nay tiếp theo nhịp bước

Viết những trang đời lứa tuổi hai mươi

Thắp lửa trái tim bất khuất rạng ngời

Cùng đất nước hát mãi bài ca về Mười cô gái Ngã ba Đồng Lộc.

 

03/4/2018

* Trong mười cô gái ấy có hai cô cùng tên Xuân, một cô ở Đức Thọ, một cô ở Can Lộc.

 

 

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn