Thương Ai, Ai Thương



Cơn mưa cuối ngày tiễn mùa thu đi
Sài Gòn nhớ ai mắt tràn lệ nhỏ
Buổi tiễn đưa em gió tần ngần phố
Xào xạc bẽ bàng lá cuốn mây bay.

Mùa thu là em nên nhớ gió heo may
Gợi nhớ tóc ai vùi trong khăn ấm
Đôi má chín ửng hồng như nắng
Như ban mai lóng lánh mắt ngời.

Sài Gòn nhớ gì mà mưa gió à ơi
Buồn chợt lên ngôi nhớ người xa vắng
Bỏ lại mình tôi và căn phòng im ắng
Bão cuộn trong lòng, chênh chao, chênh chao.

Sài Gòn cuối thu, mắt phố hanh hao
Mưa trút lòng ai buồn vui đắng đót
Gió đông chớm về, lòng nghe xa xót
Thương vai ai gầy run run cô đơn.

Sài Gòn giao mùa, thương ai, ai thương...
04/10/2019



Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn