Sứ Mệnh Của Tình Yêu




Rồi năm tháng cũng sẽ đi qua

Mang theo cả thanh xuân và môi nồng ấm áp

Anh, gã trai một đời cháy khát

Một đời mê mãi áo cơm

Một đời mê mãi chạy đua trước cầu môn

Lăn tròn cùng bóng

Cái tuổi năm mươi chưa nguôi lận đận

Một mình

Rồi lại một mình.


Em chẳng dám nhận mình là sứ giả hiện sinh

Chỉ biết yêu mình là yêu anh và yêu luôn cả ngày anh bận rộn.

Anh chẳng có cho em dù chỉ một lời hỏi han hôm sớm

Lời nhớ nhung cũng xa xỉ vô cùng.


Em lặng nhìn 

Anh 

Cường tráng, ung dung

Một mình hiên ngang như ko hề yếu đuối

Không hề cần một bàn tay đón đợi

Dịu dàng, ve vuốt, đê mê.


Cái hiên ngang như bức tường vô hình ngăn cản em về

Bên anh

Yêu anh

Khát anh

Da diết.


Ừ thì anh cứ gồng mình lên như gã trai rô bốt

Nhưng hãy yếu mềm mỗi phút bên em

Để tình yêu được làm sứ mệnh thiêng liêng

Quấn quýt

Đê mê

Khát cuồng 

Hạnh phúc.


04/12/2018


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn