Chẳng có thời gian để mà buồn
Em đã xỏ vào đường kim mũi chỉ
Khâu từng chút nỗi đau tỉ mỉ
Bóp vào thắt đáy lưng ong.
Chẳng có thời gian để ngẫm nỗi đau
Sợi chỉ bảy màu thêu hoa từ đỏ máu
Thêu mầm xanh từ màu nâu hờn tủi
Thêu ngày mai từ khoan nhặt tiếng cười.
Chẳng có thời gian để than vãn ỷ ôi
Em dệt cuộc đời từ buồn vui, nước mắt
Từ nụ cười trong veo quên tủi hờn cùng cực
Từ những đa đoan giông gió tơi bời.
Chẳng có thời gian để buồn nữa ai ơi
Em bận ngắm bức tranh sắc màu vừa dệt
Những bướm ong, những dối lừa, nanh nọc
Chẳng chọn chỉ màu nên mãi lơi khơi.
Em dệt đời mình, sợi chỉ buông lơi
Nét nhặt chơi vơi, nét thưa buộc chặt
Tà áo mong manh gói màn đêm bí mật
Gói non tơ ngà ngọc trăng tròn.
Sợi chỉ bảy màu,
Sợi chỉ nào son
Thưa ... nhặt....
22/2/2021
Chuyên mục:
Thơ