Sài Gòn Mưa

 



Cơn mưa cuối mùa ào về trên phố

Sài Gòn bỗng nhiên xanh mát lạ thường 

Những hàng Sao dầu xoay cánh vương vương

Như níu giữ phút giao mùa trong tóc.

 

Phố Hàn Thuyên nối Nam Kỳ tấp nập

Du khách nép mình trông nắng đùa mưa

Mấy chú chim câu thảng thốt cúc cu

Hối hả bay lên nhà thờ tránh ướt.


Phố huyên náo bỗng lặng yên nghe mưa thánh thót

Giọt ngắn giọt dài kể chuyện hàng cây.

Em hằng đợi anh ngày tháng thơ ngây

Lời thề hẹn qua mấy mùa mưa cũ

Câu chuyện năm nao nhuốm phép màu lên từng góc phố

Em nhớ về anh, nắng hoá mưa nguồn.

 

Sài Gòn lập đông chẳng có mây buông

Không khăn gió, áo choàng, rét mướt 

Em gửi cho anh vạt nắng đầu mùa và cơn mưa cuối

Làm ấm môi thơm, mềm ướt nụ cười.

Sài Gòn phố và em 

Bừng sáng những ban mai

Tinh khôi nhé

Đợi anh ngày trở gió.


27/11/2016

 

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn