Rồi tất cả sẽ là quá khứ


Rồi tất cả sẽ là quá khứ

Yêu thương hôm nào cũng thế mà thôi

Em và tôi hai ngã chia đôi

Vội vã quắt quay đến quên lời từ biệt.


Em vẫn cứ muộn màng, mà tôi nào hay biết

Chẳng đón kịp ai chuyến xe buýt cuối chiều

Khao khát mà chi cũng một chữ yêu

Đau đáu ngực căng ngậm làn sương ướt.


Tôi lạc bước mình, ngờ đâu phía trước

Chiều hoang đàng vui gió, đùa mây

Chợt thấy như là em vẫn đâu đây

Dù tất cả cũng chỉ là quá khứ.

 

Tháng 7/2015

 

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn