Nhói những cơn mê

 


Niềm vui ơi, sao ngắn tày gang

Mắt môi ấy đã rời xa vội vã

Người đi rồi

Bỏ ta lại bơ vơ giữa ồn ào phố xá

Lạc lõng đi về

Nhói những cơn mê.

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn