Mượn



 

Cho ta mượn một vòng tay ấm

Mượn bờ vai, chót lưỡi đầu môi

Mượn đêm trắng, căn phòng ngày hai đứa

Ái ân này cũng vay mượn mà thôi.

 

Cho ta mượn ngày tháng chung đôi

Chung nguyện ước trọn đời hạnh phúc

Chung ngọt bùi, đắng cay, khó nhọc

Chung một sinh linh bé bỏng sắp chào đời.

 

Ngỡ là mơ, nhưng chỉ là mượn thôi

Nói cười, yêu thương, cả dòng nước mắt

Trả hết cho người cả một đời mệt nhọc

Còn lại ta - ảo ảnh vô hồn.

11/2012

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn