Lỡ Nhịp Ái Ân



Hỏi đâu là vạt mây bay

Về nơi vách núi, trốn ngày lang thang

Tình qua như sợi nắng vàng

Ân tình mỏng miết vắt ngang nỗi buồn

Người thì mây gió đoạn trường

Mà ta khờ khạo ngồi thương, đứng chờ

Trách lòng ra ngẩn vào ngơ

Buồn vương váy áo, ơ hờ phấn son

Tình sao như cuội đá tròn

Ái ân lỡ nhịp trơ mòn tháng năm.


23/2/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn