Em sau bao bão giông
Có còn dám tin vào cái gọi là tình yêu nữa?
Hai tiếng vợ chồng sao bẽ bàng vụn vữa
Lời hứa thuỷ chung nghe đắng đót cợt đùa.
Anh đừng nói với em lời ong bướm đong đưa
Thăm hỏi sớm trưa đường xa mưa nắng
Những quan tâm free đều rang bằng tin nhắn
Không tốn một đồng qua ứng dụng zalo.
Sinh nhật em anh gửi lãng hoa rất to
Dự là cả trăm bông hồng đến từ nước Pháp
Nhấp nháy lung linh toả ngàn ánh bạc
Bằng Gif động muôn màu qua Messenger.
Em lịch sự trả lời thì anh dệt mộng mơ
Gửi ngàn nụ hôn qua dòng tin nhắn
Rồi ước mong gừng cay muối mặn
Nghĩ mà bật cười ko kịp bụm môi.
Lời hẹn đầu tiên, em nghe toát cả mồ hôi
Khi anh bảo mình vào nghỉ ngơi khách sạn
Ai cũng giống anh sao? Liêm sĩ chẳng bằng chiếc bánh bao chiều hết hạn
Cây chẳng muốn vun trồng lại hái trái khơi khơi.
Có tình yêu không? khi chẳng dám tới nơi
Xem em sống ra sao
Béo gầy mập ốm
Xem hôm nay em có gì khó khăn mắc vướng
Mà xắn tay chia sớt vui buồn.
Đừng nói lời lãng đãng tựa gió cuốn mây tuôn
Chẳng ai sống trên đời bằng à ơi, không khí
Thôi chào nhé, em bận dành tâm trí
Vào việc cửa nhà, dưa mắm, áo cơm.
Anh cứ lên Facebook mà thả thính thật thơm
Chăn giấc mộng à ơi tình thời bốn chấm.
29/9/2019
Chuyên mục:
Thơ