Tình Vô Nghiệm




Người chở giùm ta màu nắng

Về phía bảy sắc cầu vồng

Còn lại trong ta khoảng trống

Ngày dài thấp thỏm mông lung.


Người chở giùm ta mắt nhung

Hồ thu ngập chìm luyến ái

Thời gian dường như ngưng lại

Mây lững lờ trôi an lành.


Người chở giùm ta màu xanh

Về phía chân trời hi vọng

Một ngày bặt tăm tin nhắn

Rối bời khắc khoải trông mong.


Người ơi, người có biết chăng

Một ngày cách xa là cả

Vũ trụ xốn xang, buồn bã

Ngập trời mưa tuôn, mưa tuôn.


Người gieo chi những giọt buồn

Người gieo chi lời tình nhỏ

Để rồi chiều nay bỏ ngỏ

Hoang tàn tim ta thương đau...


Người chở nụ cười về đâu

Mây trời lập trình u ám

Ta vũ vần không giới hạn

Buồn rơi, vô nghiệm cuộc tình.


24/7/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn