Sau Ánh Neon

 



Dưới ánh đèn nê ông ảo diệu

Em phiêu linh câu hát hoan ca

Cái áo hai dây ngồn ngộn những phấn hoa

Như chứa đựng cả kho tàng ma lực.

Dưới ánh đèn màu

Hình như rất thực

Chẳng phải lên gân mấy chuyện đạo cao

Ai đẹp, ai xinh, ai cứ gửi trao

Ai nhận, ai cho, ai mưu, ai lợi

Chỉ biết rằng

Sau ánh đèn nê ông là ngày mai ai người mong đợi

Ai huy hoàng sao chiếu đổi ngôi.

Ai thăng quan, tiến chức rạng ngời

Cho ai đó cứ trầm trồ thán phục.

“Chà cô ấy sao giỏi giang quá mức

Xinh đẹp thế kia, lên chức phải rồi!”

 

Chỉ có em thấu tỏ mà thôi

Môi cười nụ

Lòng mang mang tủi hổ.

Chặc lưỡi dặn mình âu cũng là phần số

Em thản nhiên cười nói với đời

Cứ đóng tròn vai “Hai giỏi” đấy thôi

Chuyện hậu trường, nào mấy ai dòm ngó.

 

Sau ánh nê ông

Ngày mai rực rỡ

Em cứ đi thôi, vai diễn tuyệt vời.

Em lại cứ xinh

Cứ đẹp đấy ai ơi

Có thành công nào mà không trả giá?

 

Nhưng chuyện của em, phải đâu là tất cả

Còn có bao người vất vả ngược xuôi

Cống hiến miệt mài, đau đáu khôn nguôi

Không thành danh, nhưng nụ cười tỏa nắng.

Nét mặt rạng ngời dù không son phấn

Họ thành nhân

Chân giá trị cuộc đời.

Cuộc chơi nào cũng có luật mà thôi

Có thành công nào mà không trả giá!

 

17/11/2016

 

 

 

 

Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn