Ngược Lòng



Ngược miền gió đông

Em

Cánh đồng rạ khô hiu quạnh

Ngọn cỏ co ro rẻo bờ hoang lạnh

Chực trào uất nghẹn heo may.


Ngược vệt nắng cuối ngày

Bàn chân trần nẻ khô tứa máu

Dụi niềm đau vào cát

Vương hoài hạt bụi phù sa.


Ngược về phía bãi sông xa

Hỏi sóng vì đâu ngừng lặng

Mặt sông im lìm yên ắng

Cồn cào thấp thỏm nông sâu.


Ngược về ngày tháng bên nhau

Trăm lần xác xao vụn vỡ

Chòng chành vạt trời hương nhớ

Ngược lòng huơ hoác sương mơ.


02/01/2019


Phạm Phương Lan

Có người nói, nhan sắc là một tài sản. Nhưng cũng có người ngại ngần “hồng nhan bạc phận” và “phụ nữ làm thơ thường đa đoan”.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn